Em Là Nữ Bảo Vệ

Đây là câu chuyên của tôi đến với nghề dịch vụ bảo vệ chuyênnghiệp, tôi chỉ kể ngắn gọn cho bà con thôi, cuộc đời gian truôn nhiều lắm.
Tôi một cô gái tỉnh lẻ lên Sài Gòn đi làm kiếm tiền về nuôi gia đình và tôi đã xin vào làm cho một quán ăn bên đường quận Bình Tân,  lúc đầu tôi cũng có ý định xin vào làm việc công nhân trong xí nghiệp may nhưng vì không có tay nghề người ta bắt học việc một tháng không lương, trong khi đó tôi đang rất cần tiền gửi về cho bố mẹ.
Tôi tuổi mới lớn à, vừa tốt nghiệp phổ thông xong, tôi mơ ước về tương lai rạng người của mình bởi những màu xanh của tuổi học trò, nhưng từ khi mẹ trụ cọt chính trong gai đình lâm bệnh thế là tôi phải nghĩ cách kiếm tiền thôi vì mình đã lớn!
Quán ăn bên đường ở Quận Bình Tân rộng khoảng 40m2, chủ nhân tôi cũng hơi e dè vì không biết tôi có làm được việc hay không? có quen với bếp núc hay không? nhưng tất cả đã có câu trả lời khi tôi làm việc ngay ngày đầu tiên khi tôi làm được mọi người đánh giá tôi là cô gái rất diu dàng, xinh đẹp làm việc rất chăm chỉ và siêng năng, được bà chủ rất thương và quãng đi củng được hơn ba tháng.
Nỗi nhớ nhà, nhớ gia đình và cả nỗi nhớ người yêu da diết trong tôi, mẹ tôi điện lên nói là đã khoẻ hẳn nên niềm vui nho nhỏ của tôi cũng vơi đi chút nỗi buồn.

Nỗi nhớ đó mỗi ngày một lớn dần, nhưng tôi vẫn ráng chiu đựng và cố gắng làm việc.
Rồi cho đến một ngày vào khoảng 23 giờ ông chủ quán đi nhậu về say khướt và vào phòng ngủ của tôi sàm sở và đe doạ tôi, tôi hoảng quá đẩy ra và chạy thẳng ra ngoài bóng đêm của thành phố đầy cạm bẩy với ánh nhìn của rất nhiều người đi đường vì trên người tôi còn mặc bộ đồ ngủ xềnh xoàng.
Trong đêm như vậy tôi không biết đi đâu và về đâu, tôi lang thang cho hết đêm tối và tôi về lại nơi đó xin lại giấy tờ và tiền bạc của mình phần còn ít ỏi còn lại. Nhưng bà chủ ghen tuông đòi đánh tôi, bà nói là tôi có gian tình với chồng của bà.

Lại một  lần nữa tôi phải bỏ chạy mà trong tay không có gì, nhịn đói lả người cả ngày tôi buồn chán và nghĩ sao đời mình lại như vậy? Tôi vẫn quay lại quán cơm đó và nhờ người quên lấy lại trộm lại đồ và giấy tờ của mình, tôi lại lang thang giữa Sài Gòn rộng lớn với hình ảnh như một “con điên”, tôi đã đi xin việc và không nơi nào nhận, họ không tin tưởng tôi, và thấy tôi gầy ốm run rẩy nên nơi nào cũng từ chôi khéo. Chán nản  sải bước trên cầu Sài Gòn đầy gió bụi, tôi tính kết thúc cuộc đời mình trên dòng nước chảy xiết, tôi nhắm mắt bước lên thành cầu và tính gieo mình theo luồng gió….. Làm gì đó? Dừng lại ngay! Tôi lơ mơ nghe tiếng gọi lớn và hình như có bàn tay rất khoẻ kéo tôi lại….
Tỉnh dậy tôi thấy mình nằm trong phòng một mình với  rất nhiều đồ đạc lởm chởm, hình như có tiếng lách cách phía trên gác, tôi ho lên và một người phụ nữ  trung tuổi liền nói: con tỉnh rồi hả? đừng đứng dậy con, con cứ nằm đó đi để khỏi chóng mặt! bà nói tiếp, con đã nằm đây hơn hai ngày rồi đó, bác nghĩ con đói rồi nên bác nấu sẵn nồi cháo cho con, Hôm qua Bác trai đi làm về đã cứu con đó, trẻ như thế sao con dại quá vậy, không thấy thương cha mẹ sao?  Hài đừng nghĩ ngợi nữa! Hãy lo cho bản thân mình đi! Bác đi chợ đây!
Nhìn xung quang phòng chỉ thấy có quần áo bảo vệ thôi, vậy là mình đã được cứu sống bởi một bác bảo vệ đi đang đi làm về.
Chiều tối có người đàn ông trung tuổi đi làm về với bộ đồ bảo vệ đang còn mặc trên người, bác nói: con đừng bao giờ làm vậy? Hãy thương lấy bản thân và người đã tạo nên cuộc sống của mình!
Trong bữa cơm thân mật ai cũng nói chuyện về mình và công việc , tôi như cảm giác được sống lại và có một gia đình đầy yêu thương giữa Sài Gòn tất bật.
Bác nói: Trong công ty bác đang thiếu vị trí bảo vệ nữ nếu con làm thì bác xin và bảo lãnh cho con làm.
Tất nhiên là tôi không từ chối và bắt đầu với công việc mới! Tôi đã vào công ty bảo vệ xin việc cùng bác trai và đi học nghiệp vụ được mười ngày thì ra thực tập công việc thực tế tại mục tiêu!
Nhưng đời trớ trêu thay tôi vào làm bảo vệ được một ngày thì xuất hiện người yêu mình bấy lâu nany mình tin yêu chở theo cô gái với bộ đồ văn phòng ôm cứng ngắc.
Tôi lại buồn và cố chạy theo dấu xe của anh chạy băng băng trên phố và luôn miệng gọi tên anh! Nhưng đều vô vọng!

Xong công việc tôi lại lang thang đi về trên phố, đi qua công viêc mấy thằng bặm trợn thấy tôi nhà quê nên lại trêu chọc nhưng tôi đều bỏ ngoài tai và cứ thế chúng cứ lấn tới, tên kia mặt đen da nâu tính lại sờ soạng tôi trong đêm tối tại công viên, nhưng thật không may cho nó tôi đang luyện môn võ mà công ty bảo vệ đã truyền đạt cho tôi và tôi đang hoàn thiện bộ môn võ này, chỉ cần có thế và khoảng ba chiêu thì hạ được tên đầu xỏ bằng những đòn đẹp mắt và chúng phải van xin tôi tha mạng,  đã thế tôi còn làm hơn thế cho có khí thế tôi nói: được thôi chị tha cho các em đấy nhưng mà từ nay thấy chị này thì các em gọi ta bằng sư phụ nhé, thế là bọn chúng được giáo huấn và luôn nghe lời tôi làm việc thiện.
Hôm sau tôi đã gặp lại người yêu của mình và nói chuyện với anh ấy, tôi tưởng rằng anh ấy phải vui mừng mới đúng ngược lại anh ấy đã phũ phàng tôi và chê tôi nghèo, thế là hai đứa lại chia tay trong nỗi buồn thuộc về tôi, tôi ráng ngượng mình đi làm và có tiền nuôi mẹ ở quê. Không ai thương mình bằng chính mình.
Nỗi buồn đó cũng vơi đi vì công việc, thấm thoát cũng đã một năm trôi qua.
Ở hiền gặp lành cuối cùng thì tôi gặp được quý nhân đỡ đầu khi bà chủ công ty tôi đang làm thấy tôi chịu thương chịu khó giao cho tôi côngty bảo vệ - vệ sĩ mà bà mới thành lập để phục vụ riên cho tập đoàn côn gty của bà, bà muốn công ty bảo vệ phát triển hơn nữa.

Một ngày nọ tôi được lễ tân gọi lên gặp bà ấy với cương vị  là bà chủ quyền lực nhất công ty khi nhắc đến ai cũng phải khiêng nể, thậm chí là khiếp sợ vì bà quá uy lực. Khi tôi đi gặp bà vừa lo vừa sợ, nhưng gặp được bà thì mọi chuyện hoàn toàn khác khi bà rất thân thiện và vui vẻ.
Bà nói muốn tôi làm chủ công ty bảo vệ mà không phải ai khác, tôi cũng đã giải thích là tôi đâu có tài cán gì đâu mà bác nhận cháu vào làm chủ của một công danh tiếng, bà nói: không sao! Thành công hay không là do chính mình có cố gắng hay không thôi! Vậy đi cháu cố gắng nhé, vậy đi!

Và dĩ nhiên sau ba năm lãnh đạo công ty đã phát triển và với thương hiệu uy tín nhất trên thị trường với nhiều khách hàng là các công ty đối tác rất lớn từ các tập đoàn lớn và hơn nữa đời sống người lao động được tôi quan tâm đặc biệt nên công ty luôn phát triển đều và ổn định bền vững. Thế đấy tôi là nữ bảo vệ được làm chủ mặc dù rằng tất cả chưa phải là điều tôi mong đợi, nhưng tất cả phải kiên nhẫn và đợi chờ!

Nhận xét

  1. Cung cấp dịch vụ bảo vệ chuyên nghiệp 0975 64 24 64 P. Kinh doanh.
    http://dichvubaovethangloi.blogspot.com/
    http://congtybaovedaithanh.com/

    Trả lờiXóa
  2. Triển Khai gấp cho mình 15 vị trí nhé, cảm ơn nhiều!

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bảo vệ sô sát ở cty Samsung là do kỹ năng kém

Bảo vệ thiên môi trường - Tắm Nude tại Na Uy

Dịch Vụ Bảo Vệ Chuyên Nghiệp